Đoạn trích thuộc tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư “Tui nói thiệt, đời tui chưa thấy cái xóm nào kỳ cục như cái xóm này. Đàn bà con gái gì mà thấy trai tráng không thèm nháy mắt. Mà cũng ngộ, xứ mình nghèo rớt mồng tơi, vậy mà ai cũng ăn trắng mặc trơn. Đã vậy, còn bày đặt làm cao, thấy người ta tới hỏi thăm thì xẵng giọng. Tui nói thiệt, tui mà ế tới già cũng không thèm dòm tới mấy người ở đây.” Phương ngữ Nam Bộ trong đoạn văn: Tui: Tôi. Thiệt: Thật. Xóm: Làng, xóm . Kỳ cục: Kỳ lạ, khác thường. Gì mà: Mà lại. Trai tráng: Thanh niên. Nháy mắt: Liếc mắt đưa tình. Ngộ: Lạ. Xứ mình: Vùng, miền của mình. Nghèo rớt mồng tơi: Rất nghèo. Ăn trắng mặc trơn: Ăn mặc đẹp đẽ. Bày đặt: Ra vẻ. Làm cao: Kiêu căng, kênh kiệu. Xẵng giọng: Trả lời cộc lốc, khó chịu. Dòm: Nhìn. Mấy người: Những người. Tác dụng của việc sử dụng phương ngữ Nam Bộ:

•Tạo nên sự chân thật, gần gũi: Việc sử dụng phương ngữ giúp cho lời văn trở nên tự nhiên, chân thật, gần gũi với đời sống và cách suy nghĩ của người dân Nam Bộ.

•Khắc họa rõ nét tính cách nhân vật: Phương ngữ góp phần thể hiện tính cách mộc mạc, thẳng thắn, có phần chua ngoa nhưng cũng rất tình nghĩa của người dân miền Tây.

•Tái hiện không gian văn hóa Nam Bộ: Đoạn văn qua đó tái hiện một cách sinh động không gian văn hóa đặc trưng của vùng đất Nam Bộ, với những nét sinh hoạt, phong tục tập quán riêng biệt.

•Tăng tính biểu cảm, gợi hình: Phương ngữ giúp tăng tính biểu cảm, gợi hình cho đoạn văn, giúp người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh và cảm xúc của nhân vật.