Lã Duy Hùng tham dự cuộc thi - THỬ THÁCH VĂN CHƯƠNG - Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư
Cánh đồng bất tận
Đây là tác phẩm tiêu biểu và nổi tiếng nhất của Nguyễn Ngọc Tư đã làm nên tên tuổi của cô. Tác phẩm đã nhận được giải thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam 2006, sau đó tiếp tục nhận giải thưởng văn học Asean 2008 và được chuyển thể thành bộ phim cùng tên vào năm 2010.
Cành đồng bất tận là tuyển tập 14 truyện ngắn, mỗi câu chuyện kể về một mảnh đời khác nhau của những người dân miền quê sống cơ cực, lam lũ men theo bờ sông nơi đã từng là quê hương của tác giả. Bao trùm cả tác phẩm là một không khí u buồn, cái khổ cực, héo hon của những người nông dân nghèo được tác giả khắc họa hết sức tăm tối và chân thực. Bi kịch được tác giả đẩy lên cao trào khiến người đọc đôi lúc cũng cảm thấy nhói tim.
Khói trời lộng lẫy
Ở Khói trời lộng lẫy, người ta dễ dàng bắt gặp những mảnh đời bất hạnh, đặc biệt là người phụ nữ. Có lẽ tư tưởng trọng nam khinh nữ đã ăn sâu vào máu của những người ở thế hệ cũ nhất là những người sống ở những vùng quê hẻo lánh. Các tập truyện trong Khói trời lộng lẫy đều xoay quanh cuộc đời và sự bất công đối vơi thân phận của những người phụ nữ được tác giả khắc họa hết sức chân thật.
Cũng như bao cuốn sách khác của Nguyễn Ngọc Tư, giọng văn bình dị, mộc mạc, chân thật, xúc tích khiến cho người đọc cứ mãi day dứt không thôi.
Đảo
Đảo được đánh giá là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của Nguyễn Ngọc Tư. Đảo là tuyển tập các truyện ngắn gồm 16 câu chuyện. Nội dung trong mỗi câu chuyện đều ẩn chứa những nỗi buồn, những đau thương, những mất mát và ẩn sau những câu chuyện nhói lòng ấy vẫn ẩn chứa tình người mộc mạc trong cái nhìn cảm thông của tác giả.
Tựa đề Đảo cũng như một ẩn ý của tác giả, Đảo - Tựa đề ngắn gọn nhưng bao hàm nhiều ý nghĩa: từ phía là nước, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ thấy một mình nhỏ bé như chấm tròn thấy trên bản đồ, quanh năm chỉ thấy mưa, gió, giông lạnh,… hoang lạnh đến vô cùng, nó thể hiện sự sự cô đơn, mất mát, cay đắng bẽ bàng luôn mưu cầu hạnh phúc đơn sơ, trần tục nhưng không đạt được, nỗi buồn cứ luôn vây quanh các nhân vật khiến họ không thể nào thoát ra khỏi vũng lầy của sự đau đớn triền miên, bất tận đó.
đây là 3 bài của nguyễn ngọc tư mà em đã sưa tầm được