Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hứa Thị Ngân
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)


🏡 Bài văn Tả Phong Cảnh Quê Hương


Quê hương em là một vùng đất bình dị và thơ mộng nằm nép mình bên dòng sông hiền hòa, nơi thời gian dường như trôi chậm lại theo nhịp đập của thiên nhiên. Mỗi góc nhỏ ở đây đều khắc sâu vào tâm hồn em những kỷ niệm đẹp đẽ, êm đềm.

Khung cảnh quê em đẹp nhất vào buổi sáng sớm. Khi sương đêm còn giăng mắc trên những cánh đồng lúa xanh mướt, bầu trời hửng hồng như một bức tranh sơn dầu khổng lồ. Từ phía xa, con đường làng lát gạch cong cong uốn lượn như một dải lụa mềm mại dẫn vào xóm nhỏ, hai bên là những hàng tre xanh rủ bóng. Tiếng gà gáy râm ran báo hiệu một ngày mới bắt đầu, xé tan không khí tĩnh lặng.

Hình ảnh quen thuộc và thân thương nhất có lẽ là dòng sông quê. Nước sông trong vắt, phẳng lặng như một tấm gương lớn, in bóng những rặng dừa nghiêng nghiêng và bầu trời cao vời vợi. Buổi trưa hè, bọn trẻ con í ới gọi nhau tắm mát dưới làn nước trong lành, tiếng cười đùa vang vọng cả một khúc sông. Trên bờ, những cây đa cổ thụ đứng sừng sững, bộ rễ xù xì bám sâu vào lòng đất như bàn tay của người khổng lồ bảo vệ cho cả làng, dưới gốc đa là nơi các cụ già ngồi hóng mát, kể chuyện ngày xưa.

Chiều về, quê em khoác lên mình một vẻ đẹp ấm áp và dịu dàng khác. Mặt trời đỏ rực từ từ lặn xuống sau lũy tre làng, nhuộm vàng cả không gian. Khói bếp từ những mái nhà tranh, mái ngói bay lên, quyện vào nhau, tạo thành những dải khói mỏng manh, vấn vương. Mùi rơm rạ khô, mùi lúa chín thoang thoảng cùng với hương hoa cau thơm dịu tạo nên thứ mùi đặc trưng mà chỉ quê hương mới có.

Quê hương em không chỉ là cảnh vật mà còn là sự bình yên, là tình cảm mộc mạc của con người. Nơi đây đã nuôi dưỡng em lớn lên với những ký ức ngọt ngào, để mỗi khi đi xa, lòng em lại da diết nhớ về mảnh đất thân thương này.

Thay vì lặng lẽ bỏ đi và tự hối hận, cô bé có thể chọn cách hành động trực tiếp, biến sự cố thành một kỷ niệm đẹp và một tình bạn mới:


Tôi ân hận cúi đầu, vội vàng trả lại chiếc diều hình mặt trăng khuyết cho cậu bé.

"Chị... chị xin lỗi em nhé," tôi lí nhí nói. "Lần sau chị hứa sẽ không nóng giận như vậy nữa."

Cậu bé thôi khóc, ngước đôi mắt ướt nhòe lên nhìn tôi. Cô bé trạc tuổi tôi mỉm cười, đặt tay lên vai tôi, rồi quay sang cậu bé: "Thôi nín đi, để chị và bạn này giúp em sửa lại dây diều nhé. Nhanh lên, gió chiều còn tốt lắm!"

Tôi và cô bạn lạ mặt cùng nhau gỡ rối dây và giúp cậu bé thả diều lại. Lần này, chiếc diều mặt trăng lại bay lên cao, lượn lờ bên cạnh những cánh diều dơi, diều bướm. Tôi thấy lòng mình nhẹ bẫng và ấm áp hơn bao giờ hết, như vừa tìm thấy một niềm vui mới không chỉ đến từ việc ngắm diều, mà còn từ sự tử tế và tình bạn. Tôi quay sang mỉm cười với cô bạn mới.

Hai đứa tôi cùng nhau đứng đó, nhìn cánh diều nhỏ bay mãi lên cao, và bắt đầu câu chuyện làm quen cho một tình bạn mùa hè mới.

Bài thơ "Một chiều cuối thu" vẽ nên bức tranh làng quê thanh bình, lãng mạn và trong trẻo, với sự hài hòa giữa vẻ đẹp mơ màng của thiên nhiên (hồ nước, bầu trời) và nét ấm áp, hồn nhiên của cuộc sống (hương cốm, trẻ thơ). Nó thể hiện tình yêu và nỗi nhớ da diết của tác giả với quê hương.

Trong bài đọc này có rất nhiều hình ảnh đẹp và gợi cảm. Nếu phải chọn một, tôi sẽ chọn hình ảnh về các hồ nước quanh làng:

"Các hồ nước quanh làng như mỗi lúc một sâu hơn. Chúng không còn là hồ nước nữa, chúng là những cái giếng không đáy, ở đó ta có thể nhìn thấy bầu trời bên kia trái đất."

Biển quê hương luôn là nơi em yêu thích, nhưng cảnh hoàng hôn trên biển lại là khoảnh khắc khiến em ấn tượng và nhớ mãi.

Mặt trời bắt đầu lặn, không còn gay gắt mà dịu lại, treo lơ lửng trên đường chân trời. Bầu trời như một bức tranh khổng lồ được pha màu rực rỡ: từ màu vàng cam chói lọi chuyển dần sang hồng tím ấm áp, rồi tím sẫm huyền ảo. Những đám mây trôi nhẹ như những dải lụa mỏng được nhuộm màu.

Mặt biển lúc này cũng trở nên lấp lánh lạ thường. Từng con sóng nhỏ dập dềnh phản chiếu ánh sáng cuối ngày, trông như hàng ngàn vảy vàng đang nhảy múa. Ánh nắng cuối cùng kéo một vệt dài rực rỡ trên mặt nước rồi chìm dần, để lại một màu tím than sâu thẳm. Tiếng sóng vỗ rì rào, nhẹ nhàng như lời ru của mẹ hiền, khiến lòng em cảm thấy thật bình yên.

Cảnh hoàng hôn trên biển thật sự là một kiệt tác của thiên nhiên. Em mong được ngắm nhìn khoảnh khắc tuyệt đẹp này nhiều lần nữa.

xóm làng,đồng ruộng,gọi,dựng,bao la,lấp lánh

ai xong nhắn vô đây nha