Giới thiệu về bản thân
nhìn phát biết A.I
☢ một con mãng xà tên "Linh K" đã thức giấc❗❗❗☢
ez cái đầu mày thừng "bẩn bẩn lắm"
hôi kệ t
67
dùng chat skibidi
toàn dùng chat skibidi thế này
- Đề tài: Văn Nguyên Hồng tập trung khắc họa thế giới của những con người ở đáy xã hội: cậu bé đánh giày, phu xe, cô gái bán hoa, hay những người phụ nữ nghèo khổ, lam lũ. Ông là nhà văn tiên phong trong việc đưa những hình ảnh này vào văn học một cách đầy nhân văn.
- Tác phẩm tiêu biểu: Nổi bật nhất phải kể đến tiểu thuyết "Bỉ vỏ" (1938), một tác phẩm xuất sắc phơi bày hiện thực xã hội thối nát và số phận bi kịch của con người. Tập hồi ký "Những ngày thơ ấu" (1940), đặc biệt với đoạn trích "Trong lòng mẹ" (được học trong chương trình Ngữ văn), đã trở thành kinh điển, lay động hàng triệu trái tim độc giả bởi tình mẫu tử thiêng liêng và nỗi đau của một đứa trẻ thiếu thốn tình thương. Sau Cách mạng tháng Tám, ông tiếp tục đóng góp nhiều tác phẩm quan trọng khác như bộ tiểu thuyết sử thi "Cửa biển".
- Phong cách nghệ thuật: Nét đặc sắc trong văn Nguyên Hồng là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực và trữ tình. Ngòi bút của ông chân thực, sắc sảo nhưng luôn dạt dào cảm xúc, thấm đẫm tình người, thể hiện một trái tim nhân hậu và lòng căm thù mãnh liệt đối với bất công xã hội.
---------mình chỉ giúp đến đây thôi còn lại tự làm--------------
Những năm tháng Tiểu học luôn là quãng thời gian hồn nhiên và đáng nhớ nhất trong cuộc đời em. Trong rất nhiều kỷ niệm đẹp ấy, em nhớ nhất là lần đầu tiên em được tham gia Hội thi “Kể chuyện Bác Hồ” của trường vào năm lớp 4.
Hôm đó, khi cô giáo chủ nhiệm thông báo em được chọn đại diện lớp đi thi, em vừa vui mừng vừa lo lắng. Em sợ mình nói sai hoặc quên bài trước đông người. Thế nhưng cô giáo luôn động viên, giúp em luyện tập mỗi ngày sau giờ học. Cô còn chỉ cho em cách đứng thẳng, mỉm cười, và nói thật tự nhiên để tạo thiện cảm với khán giả. Em chọn kể câu chuyện “Chiếc áo ấm tặng Bác” – một câu chuyện cảm động nói về tấm lòng nhân hậu của Bác Hồ đối với các cháu thiếu nhi.
Đến ngày thi, sân trường rợp cờ hoa, các lớp ngồi ngay ngắn cổ vũ. Khi bước lên sân khấu, em run lắm, tim đập nhanh đến mức tưởng như ai cũng nghe thấy. Nhưng khi nhìn thấy cô giáo đang mỉm cười động viên dưới hàng ghế khán giả, em bỗng cảm thấy bình tĩnh hơn. Em bắt đầu kể, giọng nói dần rõ ràng, truyền cảm, và em cố gắng thể hiện cảm xúc bằng cả trái tim. Khi em vừa dứt lời, mọi người vỗ tay vang dội, khiến em xúc động đến suýt rơi nước mắt.
Kết quả, em đạt giải Nhì toàn trường. Cô giáo ôm em và khen em rất dũng cảm. Ba mẹ cũng tự hào và thưởng cho em một quyển truyện mới. Từ lần đó, em hiểu rằng: nếu mình tin tưởng vào bản thân và chăm chỉ luyện tập, nhất định sẽ thành công.
Kỷ niệm ấy mãi là một trải nghiệm đáng nhớ trong tuổi thơ học trò của em — nơi em học được sự tự tin, lòng kiên trì và niềm vui khi vượt qua chính mình.