Giới thiệu về bản thân

Chào các thầy cô giáo và các bạn! Em tên là Linh, 10 tuổi. Em hiện đang học lớp 5E trường Tiểu học An Ninh. Mỗi ngày đến trường là một hành trình mới đối với em – một cơ hội để khám phá kiến ​​thức, kết bạn và trưởng thành hơn. Em là một người vui vẻ, thân thiện và cởi mở. Em thích mang lại năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh và giúp tạo nên một bầu không khí ấm áp, vui vẻ trong lớp học. Thời gian rảnh, em thích đọc sách, đạp xe và đi dạo. Những hoạt động này giúp em thư giãn, giữ gìn sức khỏe và tìm hiểu thêm về thế giới. Các môn học yêu thích của em là Công nghệ thông tin, Thể dục, Tiếng Anh, Toán, Tiếng Việt và Âm nhạc. Mỗi môn học truyền cảm hứng cho em theo một cách khác nhau: một số giúp em tư duy logic, một số giúp em rèn luyện thể chất, và một số nuôi dưỡng sự sáng tạo và cảm xúc của em. Em luôn cố gắng hết sức để học tập tốt, giữ kỷ luật và có trách nhiệm với những việc mình làm. Trong tương lai, em hy vọng sẽ trở thành một người tự tin, hữu ích, có thể đóng góp tích cực cho mọi người xung quanh. Em rất vui khi được học tập và trưởng thành cùng các thầy cô giáo và các bạn. Tôi hy vọng năm học này sẽ mang đến cho chúng ta nhiều kỷ niệm tuyệt vời! good bye
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

mình viết rồi nha bạn xem có hay ko nha


Vào một buổi sáng trong trẻo, khi những tia nắng đầu tiên còn nhẹ như tơ lụa, trường mình tổ chức chuyến đi thăm Nghĩa trang Liệt sĩ của huyện. Chúng mình đứng xếp thành hàng, lòng háo hức xen lẫn sự trang nghiêm. Con đường đến nghĩa trang như dẫn chúng mình về với những câu chuyện của quá khứ, của những người đã ngã xuống để Tổ quốc đứng vững hôm nay.

Khi bước qua cổng nghĩa trang, mình như nghe thấy một luồng gió thiêng khẽ thì thầm. Không gian nơi đây lặng lẽ, trang nghiêm đến mức chỉ cần bước chân nhẹ thôi cũng sợ làm xao động giấc ngủ của các anh hùng. Những hàng mộ dài miên man, thẳng tắp như những đội quân vẫn đang đứng gác giữa đất trời. Trên từng tấm bia đá, những cái tên, năm sinh, năm mất như những dấu chấm lặng mà thấm đẫm ý nghĩa.

Chúng mình được thầy cô hướng dẫn dâng hương. Khói hương bay lên, mềm mại như một dải lụa trắng, cuốn theo lòng thành kính của chúng mình gửi đến các liệt sĩ. Từng bó hoa tươi được đặt xuống, như những lời biết ơn lặng lẽ mà sâu sắc. Gió nhẹ thổi qua, làm những cành hoa khẽ rung, như thể các anh đang mỉm cười nhìn chúng mình.

Thầy cô kể cho chúng mình nghe về những câu chuyện chiến đấu anh dũng. Mỗi câu chuyện như một ngọn lửa được thắp lên trong trái tim mình: ngọn lửa của niềm tự hào, của lòng biết ơn và của trách nhiệm. Mình tưởng tượng ra các anh – những người lính mặc áo xanh – đã lao vào trận mạc như những cánh chim khát vọng, sẵn sàng dùng tuổi trẻ để đổi lấy bình yên cho quê hương.

Khi đi dọc các hàng mộ, mình thấy lòng mình lặng như mặt nước. “Hòa bình đâu phải điều tự nhiên có sẵn,” mình thầm nghĩ, “mà là món quà được đánh đổi bằng máu, bằng nước mắt, bằng cả cuộc đời của biết bao con người.” Nghĩ đến đó, đôi chân mình như chậm lại, trái tim như trĩu nặng hơn nhưng cũng ấm áp hơn.

Kết thúc chuyến đi, chúng mình bước ra khỏi nghĩa trang trong sự xúc động sâu sắc. Bầu trời vẫn xanh, nắng vẫn vàng, nhưng dường như mọi thứ đều trở nên thiêng liêng hơn. Chuyến thăm đã dạy mình bài học về lòng biết ơn, về sự hy sinh cao cả và về trách nhiệm của một người học sinh hôm nay. Mình tự hứa sẽ cố gắng học thật tốt, sống thật đẹp để xứng đáng với những anh hùng đã nằm lại dưới những tấm bia lặng lẽ kia.


https://olm.vn/welcome/17049178766841