Giới thiệu về bản thân
Quê hương trong trái tim em luôn là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và bình yên. Nơi ấy có những ngọn núi xanh rì rào trong gió, cao vút như muốn chạm tới trời, và những dòng sông hiền hòa uốn lượn quanh làng, phản chiếu ánh nắng vàng rực rỡ mỗi buổi sáng. Những cánh đồng lúa xanh mướt, trĩu bông mùa gặt, cùng tiếng chim hót líu lo, tạo nên một không gian sống động, thân thương.
Quê hương không chỉ đẹp bởi cảnh sắc mà còn ấm áp bởi con người. Người dân nơi đây hiền hậu, cần cù, luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau trong mọi công việc. Mỗi lần trở về, em đều cảm nhận được hơi ấm tình làng nghĩa xóm và những giá trị văn hóa, truyền thống quý báu của đất nước.
Non nước quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và ươm mầm những ước mơ của em. Em tự hào và biết ơn nơi đã sinh ra và lớn lên, đồng thời nguyện sẽ học tập, rèn luyện để góp phần làm cho quê hương ngày càng giàu đẹp và tươi sáng.
Hồi lớp 8, em có một người bạn thân, tên là Nhiên. Chúng em luôn cùng nhau học bài, đi chơi và chia sẻ mọi chuyện. Một hôm, em vô tình nghe được Nhiên nói xấu em với một nhóm bạn khác. Lúc đó, tim em như thắt lại, lòng buồn bã và thất vọng vô cùng. Em không thể tin người bạn mà em tin tưởng nhất lại làm như vậy.
Những ngày sau, em cố tránh mặt Nhiên, nhưng mỗi khi nhìn thấy bạn, em lại cảm thấy hụt hẫng và nhớ về những kỷ niệm vui trước đây. Em nhận ra rằng tình bạn cũng như mọi mối quan hệ khác, đôi khi sẽ gặp thử thách, và không phải lúc nào mọi người cũng đối xử với mình như mình mong đợi.
Dù buồn, em học được cách kiềm chế cảm xúc, nhìn nhận sự việc từ nhiều phía và biết trân trọng những người bạn thật sự quan tâm đến mình. Nỗi buồn ấy giờ đã trở thành một bài học quý giá trong cuộc sống ☹☹☹
thì?
Cuộc chiến 81 ngày đêm bảo vệ Thành cổ Quảng Trị năm 1972 là một trong những trang sử hào hùng và bi tráng nhất của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Nơi mảnh đất nhỏ bé bên dòng Thạch Hãn ấy đã chứng kiến sự chiến đấu ngoan cường, ý chí sắt đá và sự hy sinh vô bờ bến của hàng vạn chiến sĩ trẻ tuổi. Họ đã dùng tuổi xuân, máu thịt và niềm tin sắt son để giữ gìn từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc.
Từ ngày 28/6 đến 16/9/1972, suốt 81 ngày đêm liên tiếp, quân và dân ta đã phải đương đầu với những trận mưa bom đạn khốc liệt chưa từng có. Thành cổ Quảng Trị lúc ấy chỉ rộng chưa đầy 2km² nhưng phải gánh chịu hàng trăm nghìn tấn bom, đạn pháo. Mỗi mét vuông đất như bị cày xới, không còn một ngọn cỏ, một mái nhà nguyên vẹn. Nhưng giữa sự hủy diệt ấy, ý chí của người lính vẫn không hề bị khuất phục.
Nhiều chiến sĩ chỉ mới mười tám, đôi mươi — cái tuổi lẽ ra còn đang ngồi trên ghế nhà trường — đã bước thẳng vào nơi bom đạn để chiến đấu kiên cường. Họ chiến đấu không chỉ bằng súng đạn mà còn bằng tinh thần “còn người, còn Thành cổ”, bằng trách nhiệm với quê hương và khát vọng độc lập, tự do. Dòng sông Thạch Hãn hiền hòa ngày nào đã trở thành chứng nhân của bao cuộc vượt sông trong đêm tối, nơi biết bao chiến sĩ đã ngã xuống khi chưa kịp đặt chân lên bờ.
Cuộc chiến 81 ngày đêm không chỉ là biểu tượng của lòng quả cảm mà còn là minh chứng cho ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam. Mỗi tấc đất ở Thành cổ đều thấm đẫm máu, nước mắt và sự hy sinh cao cả. Dù cuối cùng ta rút khỏi Thành cổ, nhưng tinh thần chiến đấu ngoan cường ấy góp phần tạo nên thắng lợi to lớn trong chiến dịch năm 1972 và thúc đẩy tiến trình đi đến Hiệp định Paris, mở đường cho ngày toàn thắng sau này.
Ngày nay, khi bước chân vào Thành cổ Quảng Trị, nhìn những bãi cỏ xanh và dòng nước lặng lẽ trôi, ít ai có thể tưởng tượng nơi đây từng là địa ngục trần gian. Màu xanh hôm nay được đánh đổi bằng máu đỏ của bao thế hệ thanh niên Việt Nam. Chính vì vậy, cuộc chiến 81 ngày đêm không chỉ là ký ức lịch sử, mà còn là bài học về lòng yêu nước, tinh thần bất khuất và sự trân trọng hòa bình.
Cuộc chiến đã lùi xa, nhưng những anh hùng năm ấy sẽ mãi sống trong trái tim của nhân dân Việt Nam. Thành cổ Quảng Trị trở thành biểu tượng bất diệt của sự hy sinh vì độc lập dân tộc và là lời nhắc nhở thế hệ hôm nay phải biết giữ gìn, xây dựng quê hương để xứng đáng với những người đã ngã xuống.
Tên tôi là Mai Chi, hiện tôi đang là học sinh lớp 10 của trường THPT Nguyễn Huệ. Bước vào cấp học mới với nhiều thay đổi cả về môi trường lẫn phương pháp học tập, tôi luôn cố gắng thích nghi và hoàn thiện bản thân từng ngày. Tôi tin rằng lớp 10 không chỉ là một khởi đầu mới mà còn là bước ngoặt quan trọng giúp tôi xác định rõ hơn ước mơ của mình.
Từ nhỏ, tôi đã có niềm yêu thích đặc biệt với vẽ tranh. Khi các bạn cùng trang lứa thích chạy nhảy và chơi đùa ngoài sân, tôi lại say mê ngồi hàng giờ bên những tờ giấy trắng, cố gắng tạo ra những hình ảnh sống động bằng những cây bút chì màu. Càng lớn, niềm đam mê ấy càng trở nên sâu đậm hơn. Vẽ tranh đối với tôi giống như một người bạn thân thiết, luôn ở bên cạnh tôi trong mọi cảm xúc: lúc vui, lúc buồn, hay khi cần tìm một khoảng lặng để suy nghĩ và cân bằng lại bản thân.
Mỗi bức tranh là một thế giới riêng, nơi tôi có thể tự do sáng tạo mà không bị giới hạn bởi bất cứ điều gì. Tôi thích dùng màu sắc để kể những câu chuyện giản dị, đôi khi là cảnh vật quen thuộc, đôi khi là những cảm xúc khó nói bằng lời. Hội họa giúp tôi nhìn cuộc sống theo một góc nhìn dịu dàng và sâu sắc hơn; giúp tôi nhận ra vẻ đẹp trong những điều tưởng chừng rất nhỏ bé: ánh nắng cuối ngày, một nhành hoa ven đường hay nụ cười thân thiện của ai đó.
Ước mơ lớn nhất của tôi là trở thành một họa sĩ thực thụ trong tương lai. Tôi mong muốn có thể tạo ra những tác phẩm nghệ thuật không chỉ đẹp về hình thức mà còn chứa đựng thông điệp và cảm xúc, có thể chạm đến trái tim của người xem. Tôi hiểu rằng con đường để trở thành một họa sĩ không hề dễ dàng: phải học hỏi chuyên môn, rèn luyện kỹ năng và trải nghiệm nhiều trong cuộc sống. Nhưng tôi tin rằng với sự kiên trì và niềm đam mê, tôi sẽ đi từng bước vững chắc để tiến gần hơn đến giấc mơ ấy.
Bên cạnh niềm đam mê hội họa, tôi luôn cố gắng học tốt các môn học ở trường, tích cực tham gia hoạt động và xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với bạn bè, thầy cô. Tôi muốn trở thành một người vừa có kỹ năng chuyên môn, vừa có nhân cách đẹp, để sau này có thể tự tin đứng vững trong cuộc sống.
Qua bài viết này, tôi hy vọng mọi người có thể hiểu rõ hơn về tôi — một cô gái lớp 10 yêu nghệ thuật, luôn mang theo trong mình niềm đam mê vẽ tranh và quyết tâm theo đuổi ước mơ trở thành họa sĩ. Tôi tin rằng chỉ cần nỗ lực hết mình, tôi sẽ có thể biến giấc mơ ấy trở thành hiện thực.
Địa lí
1.Ba loại khoáng sản chính của Việt Nam và nơi phân bố:
- Than đá: Quảng Ninh
- Dầu mỏ, khí đốt: Thềm lục địa phía Nam (Bà Rịa – Vũng Tàu)
- Sắt: Thái Nguyên, Hà Tĩnh
- 2.Miền Trung có địa hình hẹp ngang, dốc từ Tây sang Đông, sông ngắn và dốc.
- Mưa lớn tập trung do gió mùa Đông Bắc và bão.
→ Nước mưa không thoát kịp ra biển nên dễ gây lũ lụt. - 3.
- Là kiểu khí hậu đặc trưng của Việt Nam và nhiều nước châu Á.
- Có nhiệt độ cao quanh năm và hai mùa rõ rệt:
- Mùa mưa (gió mùa hạ)
- Mùa khô (gió mùa đông)
→ Ảnh hưởng mạnh đến đời sống, sản xuất của con người.
Ngữ văn
1.Truyện kể về tình cảm yêu thương, lo lắng và biết ơn của người con dành cho mẹ khi mẹ bị ốm. Qua đó, tác giả thể hiện tình mẫu tử sâu nặng và nhắc nhở mọi người hãy yêu thương, chăm sóc cha mẹ khi còn có thể.
2.Tình bạn là một trong những tình cảm đẹp nhất của con người. Bạn bè luôn ở bên chia sẻ niềm vui, nỗi buồn và giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn. Một người bạn tốt sẽ biết lắng nghe và cảm thông. Nhờ có bạn bè, cuộc sống trở nên vui vẻ và ý nghĩa hơn. Em luôn trân trọng những người bạn đã và đang ở bên em. Tình bạn chân thành sẽ mãi bền lâu theo thời gian.
3.Biện pháp tu từ: So sánh
- Phân tích: Tiếng ve được so sánh với “đổ lửa” để gợi âm thanh rộn ràng, sôi động, nóng bỏng của mùa hè.
- Tác dụng: Làm cho hình ảnh mùa hè hiện lên sinh động, gợi cảm giác oi ả và sôi nổi.
really?
chx bt bài x tính cái j mà tính hả ông cố nội
hi