Giới thiệu về bản thân
C
A
Câu 1 Lời kể trong câu chuyện là của người kể chuyện giấu mặt (ngôi thứ ba) vì:
Người kể chuyện ẩn mình, không hề xưng "tôi" và không tham gia vào câu chuyện với tư cách là một nhân vật.
Câu 2.
Chủ đề chính của văn bản là cách chúng ta nhìn nhận, đánh giá và phán xét người khác.
Câu chuyện muốn nói với chúng ta rằng, đôi khi lỗi không nằm ở người khác (tấm vải bẩn) mà nằm ở cách nhìn của chính mình (cửa kính bẩn). Qua câu chuyện ấy, nó truyền tải thông điệp rằng, không nên vội vàng kết luận việc gì trong việc đánh giá sự việc nào đó. Và điều quyết định một sự vật có vẻ ngoài như thế nào có thể không phải do bản thân sự vật, mà là do lăng kính của người quan sát.
=> Nhìn nhận ra cái sai của mình, từ đó có cái nhìn khách quan hơn
Câu 3.
Thời gian:
- Vào các buổi sáng, lúc gia đình ăn điểm tâm ("Sáng hôm sau", "Ít lâu sau, vào một buổi sáng").
Không gian:
- Trong căn nhà mới của gia đình nọ, nhìn ra khu phố có giàn phơi đồ của bà hàng xóm, qua khung cửa sổ.
Câu 4.
Thái độ của người mẹ là sự im lặng.
Hành động im lặng của người mẹ cho thấy:
+ Bà đã quan sát và hiể điều con nói nhưng không đồng tình với lời nhận xét vội vàng, chủ quan của con.
+ Bà không vội vàng phán xét bà hàng xóm.
+Bà tạo cơ hội để cậu bé tự nhận ra sự thật hoặc để có một lời giải thích có giá trị hơn sau này, thay vì trực tiếp tranh cãi.
Câu 5.
Người mẹ không im lặng nữa vì:
+ Đó là thời điểm tốt nhất để giải thích, vì cậu bé đã nhận thấy sự thay đổi (tưởng là tấm vải sạch).
+Người mẹ cần phải cho con biết nguyên nhân thực sự của sự thay đổi, để cậu bé hiểu rằng vấn đề không phải do bà hàng xóm mà là do cửa kính nhà mình.
Câu 6.
Qua lời đáp này, người mẹ giải đáp, giải thích cho con trai rằng:
+Tấm vải của bà hàng xóm không hề bẩn ngay từ đầu.
+Cái làm cho tấm vải trông bẩn, cũ kỹ chính là khung cửa sổ bẩn (lăng kính dơ) mà cậu bé nhìn qua.
=> Người mẹ muốn con hiểu rằng, khi ta nhận xét hay đánh giá người khác), điều ta thấy đôi khi không phải là lỗi của họ, mà là do sự thiếu sót, định kiến, ở chính bản thân ta
Câu 7
Qua những lời bình phẩm của cậu bé, em nhận thấy cậu có những tính cách:
Vội vàng và chủ quan: Nhanh chóng đưa ra kết luận và phán xét người khác ("Tấm vải bẩn thật!", "Bà ấy không biết giặt").
Hay phê phán: Chỉ trích người khác mà không tìm hiểu nguyên nhân thực sự, thậm chí còn đề xuất giải pháp ("cần một thứ xà bông mới").
Câu 8.
Theo em, thái độ sống tích cực sẽ mang lại cho chúng ta cái nhìn công bằng, ít định kiến. Giúp chúng ta nhìn nhận người khác và sự việc xung quanh một cách khách quan, tránh mắc sai lầm do sự chủ quan của bản thân. Đồng thời, giúp ta có lòng bao dung, thấu hiểu, không dễ dàng chỉ trích, từ đó xây dựng được mối quan hệ hòa thuận, tốt đẹp với những người xung quanh.
tờ lịch (lịch bloc treo tường)
dạ, chính xác rồi nha
Yêu cầu bạn không đăng linh tinh
=00