Câu chuyện " Ông lão vứt bỏ đôi giày " đã để cho người đọc một bài học to lớn về tình người - một thứ tình cảm vô cùng đắt giá và to lớn đối với xã hội hiện đại thời nay,không những vậy nó có thắm đượm giá trị nhân văn.Ban đầu Gandhi không may làm rơi một chiếc giày ra ngoài cửa sổ,thật bất ngờ khi ông lại ném chiếc còn lại ra.Hành động của ông ấy khiến cho mọi người phải sửng sốt và khó hiểu.Nhưng sau một hồi giải thích thì mọi người dần hiểu ra và thán phục tấm lòng của ông.Tình yêu thương giữa ông với người khác là vô cùng thiêng liêng, thể hiện sự gắn bó và sẻ chia với những mảnh đời có cuộc sống bất hạnh. Khi mà xã hội ngày càng phát triển, đôi khi chúng ta đã quên đi mất cái gọi là TÌNH NGƯỜI, dù chỉ là những điều nhỏ nhặt nhất thôi nhưng những hành động nhỏ bé ấy giúp cho một mảnh đời bất hạnh nào đó phần nào thấy ấm lòng. Và từ đó ta cũng có thể nhận ra rằng "Niềm hạnh phúc đôi khi cũng có thể đến từ một hành động nhỏ.."Nếu  đang cảm thấy tâm hồn mình trống rỗng,thì ta hãy thử làm một việc gì có ý nghĩa và xứng đáng, chắc chắn bạn sẽ cảm nhận được sự bình an trong tâm hồn. Nếu lâu nay bạn vẫn cảm thấy hoặc tự cho mình là một người bất hạnh trong cuộc sống, bạn hãy thử làm cho người khác hạnh phúc, bạn sẽ thấy được điều kỳ diệu,một phép màu xảy ra. Những thứ không còn lợi ích với mình đôi khi lại là niềm hạnh phúc vô bờ đối với người khác. Hãy trân trọng mọi thứ mình có và chia sẻ niềm hạnh phúc với mọi người. Khi giúp người khác hạnh phúc, bản thân chúng ta sẽ cảm thấy bình yên bởi điều tốt đẹp mà chúng ta đã làm.Vì vậy hãy đừng ích kỉ, tham lam vô độ, cuộc đời có luật riêng của nod. Giúp đỡ người khác chính là giúp đỡ chính mình. Cho đi ta sẽ nhận được sự yêu thương, tin tưởng từ người khác và cũng là một trong những nhân tố quyết định sự thành công của mỗi người trong cuộc sống.