"Hổng hiểu sao, bả ngồi khóc ròng, nói đừng có bỏ bả lại giữa đồng nước mênh mông."


1. Các phương ngữ Nam Bộ trong đoạn văn

  1. Hổng: Biến thể của “không” trong phương ngữ Nam Bộ.
  2. Bả: Cách gọi “bà ấy” hoặc “cô ấy” thân thuộc, thường dùng trong khẩu ngữ Nam Bộ.
  3. Khóc ròng: Cách nói nhấn mạnh tình trạng khóc nhiều, khóc kéo dài.
  4. Đừng có: Cách nhấn mạnh trong lời nói (thay vì chỉ “đừng”), mang sắc thái thân mật, khẩu ngữ.
  5. Mênh mông: Từ này cũng phổ biến trong tiếng Việt, nhưng được dùng đậm nét trong văn miền Tây sông nước, gợi không gian rộng lớn.

2. Phân tích tác dụng

  • Tạo không khí và bối cảnh miền sông nước: Những từ như “hổng,” “bả,” “khóc ròng”... giúp người đọc hình dung rõ nét giọng điệu và bối cảnh đời sống ở vùng Nam Bộ (đặc biệt là miền Tây) – nơi con người gần gũi, mộc mạc, thẳng thắn.
  • Thể hiện tính cách nhân vật: Việc dùng phương ngữ làm cho nhân vật trở nên chân thực hơn, mang màu sắc địa phương, đồng thời cho thấy cách họ suy nghĩ, cách họ bộc lộ cảm xúc.
  • Tăng tính gợi cảm, giàu chất trữ tình: Những từ ngữ địa phương (như “hổng” thay cho “không”) không chỉ thể hiện đặc trưng vùng miền, mà còn tạo nên giai điệu nhẹ nhàng, dung dị – một nét riêng thường thấy trong sáng tác của Nguyễn Ngọc Tư.
  • Thể hiện sự gần gũi, thân mật: Ngôn ngữ Nam Bộ mang lại cảm giác gần gũi, đời thường. Khi đọc, ta cảm giác như đang nghe chính người dân địa phương trò chuyện, chia sẻ câu chuyện của họ.