Trong suốt những năm tháng học trò, có lẽ mỗi chúng ta đều có một người thầy, người cô đã để lại trong ta những dấu ấn sâu đậm, những bài học quý giá. Với em, người đó chính là cô Thương ,cô giáo chủ nhiệm lớp 5A của em.
Em còn nhớ như in ngày đầu tiên bước vào lớp 5. Bỡ ngỡ và có chút sợ sệt, nhưng rồi hình ảnh cô Thương với nụ cười hiền hậu, đôi mắt sáng ấm áp đã xua tan đi mọi lo lắng. Cô không chỉ là người thầy nghiêm khắc truyền đạt kiến thức, mà còn là người mẹ thứ hai, luôn ân cần, thấu hiểu và quan tâm đến từng học sinh.
Một kỷ niệm em không bao giờ quên là vào năm học đó, gia đình em gặp khó khăn. Bố em bị ốm nặng, mẹ em phải làm việc vất vả để trang trải. Em đã từng có ý định nghỉ học để phụ giúp gia đình. Khi biết chuyện, cô Thương đã không la mắng mà gọi em vào phòng, nhẹ nhàng khuyên nhủ. Cô đã động viên em rất nhiều, không chỉ về mặt tinh thần mà còn chia sẻ một phần chi phí học tập để em có thể tiếp tục đến trường. Cô nói: “Con đường học vấn rất quan trọng, đừng vì khó khăn trước mắt mà từ bỏ ước mơ của mình. Cô tin con sẽ làm được.”
Lời nói của cô Thương như tiếp thêm sức mạnh cho em. Em hiểu rằng, khó khăn là điều không thể tránh khỏi, nhưng quan trọng là cách chúng ta đối mặt và vượt qua nó. Nhờ sự động viên và giúp đỡ của cô, em đã cố gắng hết mình trong học tập, vừa học tốt, vừa phụ giúp gia đình. Cuối năm học, em đã đạt danh hiệu học sinh giỏi, đó không chỉ là thành quả của bản thân mà còn là món quà em muốn dành tặng cô Thương .
Kỷ niệm ấy đã dạy cho em bài học về sự kiên trì, nỗ lực không ngừng nghỉ và quan trọng hơn cả là bài học về lòng biết ơn. Em sẽ mãi khắc ghi công ơn của cô Thương , người đã không chỉ dạy em con chữ mà còn dạy em làm người.