Đó
Lê Minh Thành - Bài văn số 338. Trong những ngôi làng quê, khi lúa thóc trở thành vàng, mọi người đều trân trọng và nuôi mèo để chống lại chuột. Nhà em cũng không ngoại lệ, nuôi đến ba con mèo. Ba chú mèo nhà em đều là mèo mướp, với bộ lông xám nhạt kết hợp với chút đen và trắng. Một con mèo mẹ và hai con mèo con, mặc dù là mẹ con nhưng vì hai đứa con đã trưởng thành nên chúng bây giờ đã bằng cỡ nhau. Mỗi con nặng khoảng hơn 2 ki-lô-gam, có hình dáng thon dài, đôi chân khẳng khiu và đuôi dài. Bộ lông mềm mại như bông, tạo nên vẻ đẹp độc đáo của chúng. Phần đầu của chú mèo toàn chi tiết dễ thương nhất, chiếc mũi hồng hào và luôn ẩm ướt. Bộ ria cong xuống như cây câu cá, miệng bé với những chiếc răng trắng xinh trông vô cùng đáng yêu. Đôi tai nhỏ bằng đầu ngón tay đứng lên liên tục để nghe mọi tiếng động. Vũ khí chính của chú mèo là bộ móng vuốt chắc khỏe và sắc bén ở chân. Nhờ vào chúng, nhà em không còn lo lắng về chuột, mỗi đêm chúng săn lùng chuột, ban ngày lại cùng nhau ngủ ở gác xép. Mặc dù biết rằng lông mèo có thể gây dị ứng nhưng em vẫn thích ôm và sờ bộ lông mềm mại của chúng. Thỉnh thoảng, em còn đưa chúng đi tắm để chúng thơm tho sạch sẽ.
LM
Lê Minh Thành
15 tháng 9 2024 lúc 22:54
-
0
Lạc đề