Dưới đây là một đoạn văn trích từ tác phẩm Cánh đồng bất tận của Nguyễn Ngọc Tư: "Con vịt cồ lướt qua mặt nước, để lại sau lưng một vệt dài. Chị Hai đứng chống nạnh, quắc mắt nhìn tôi: 'Mày làm cái giống gì mà để tụi nó chạy tán loạn vậy hả?'. Tôi cúi đầu, đá mấy cọng lúa xơ xác dưới chân, không dám trả lời. Thiệt tình, tôi đâu có muốn vậy, mà tại trời kêu ai nấy dạ." Phân tích phương ngữ Nam Bộ Trong đoạn văn này, Nguyễn Ngọc Tư sử dụng nhiều từ ngữ mang đậm dấu ấn phương ngữ Nam Bộ: "con vịt cồ": chỉ con vịt lớn, cách gọi phổ biến ở miền Tây. "quắc mắt": cách nói dân gian để diễn tả hành động trợn mắt lên đầy giận dữ. "mày làm cái giống gì": một câu nói mang sắc thái thân thuộc nhưng cũng có phần trách móc, rất đặc trưng trong giao tiếp ở miền Tây Nam Bộ. "tụi nó": cách gọi thân mật để chỉ một nhóm người hoặc vật. "trời kêu ai nấy dạ": một câu thành ngữ mang nghĩa chấp nhận số phận, thường được dùng trong văn hóa Nam Bộ. Tác dụng của phương ngữ Nam Bộ Việc sử dụng phương ngữ Nam Bộ giúp tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư trở nên gần gũi, chân thực và sống động hơn. Nó phản ánh rõ nét đời sống, văn hóa và cách ăn nói của con người miền Tây, giúp người đọc cảm nhận được không khí bình dị, mộc mạc của vùng sông nước. Đồng thời, những từ ngữ này cũng làm tăng thêm tính biểu cảm, giúp nhân vật hiện lên chân thật, giàu cá tính và có chiều sâu hơn.